Chuyện là một ngày tháng Tư đẹp trời, mình book được vé khứ hồi của VNA đi Quảng Bình – chỉ 800K cho vé khứ hồi tháng 9. Bình thường vé khứ hồi HCM – Quảng Bình phải gấp đôi thế này. Mãi sau này mình mới biết giá rẻ vậy vì tháng 9 trở đi là mùa lũ. Nếu bạn muốn có một chuyến đi suôn sẻ, lời khuyên của Nhật Ký Rong Chơi là nhớ đi trước tháng 9 nhé.
Phong Nha - Kẻ Bàng nổi tiếng |
Ngày đầu tiên
Máy bay đáp xuống sân bay Đồng Hới lúc 9g5 phút sáng với nắng và gió nóng khô khốc sau bão. Trời không xanh, gió không lớn và đủ làm bạn đổ mồ hôi như tắm ngay cả khi đứng trong bóng cây. Mình đã đặt phòng khách sạn qua Booking.com tại Đồng Hới và thuê xe máy ở khách sạn luôn. Hiện thực đã chứng minh, đây là sai lầm đầu tiên của mình.
Dự kiến ban đầu là ngày 1 sẽ đi Vũng Chùa rồi quay về Đồng Hới và lang thang ở Đồng Hới cả chiều. Ngày 2 book tour đi Phong Nha – Động Thiên Đường. Sáng ngày 3 lại lang thang Đồng Hới. Thật sự mà nói thì cái sự bất hợp lý của hành trình này đến từ việc mình không tìm hiểu kỹ bản đồ, thành ra nó lòng vòng như vậy.
Chặng 1: Vũng Chùa – Đảo Yến
Xuất phát từ Đồng Hới, dọc theo Quốc lộ 1A khoảng 70km về phía Bắc là Vũng Chùa. Đường thẳng, đẹp, dễ đi, chỉ dẫn đầy đủ. Mình đi hết khoảng 90 phút do đã lâu không đi đường dài. Khoảng 11g mình nghỉ giữa chặng ở Roòn vì quá buồn ngủ, phải nạp cafe rồi mới đi tiếp. Tầm 11g30 mình đến Vũng Chùa.
Đến nơi bạn có thể dựng xe, vào trạm gửi túi (vì không được đem túi nhưng có thể mang theo đem theo máy ảnh, điện thoại, ví tiền,…) và đăng ký rồi lên mộ. Bạn không cần phải đem theo nhang/hương, nếu đem được hoa thì cũng được mà mình thì không thích màu mè nên đi tay không. Lên đến bàn thờ có mấy anh biên phòng sẽ châm nhang cho bạn luôn.
Chặng 2: Lang thang rìa Phong Nha
Trên đường lên khu mộ ở Vũng Chùa mình có gặp một em trai đang làm tour ở Phong Nha và dẫn bạn gái đi viếng Đại tướng. Em ý nói mùa này đi Phong Nha thì không có nhiều lựa chọn lắm đâu, chỉ có thể đi Phong Nha hoặc Động Thiên Đường (hai điểm này hơi giống nhau nên đi một trong hai là được rồi), Hang Tối – sông Chày và suối nước Moọc. Như vậy là vừa hết một ngày.
Vậy nên mình xuất phát đi suối nước Moọc.
Đường từ Vũng Chùa về đây có hơi phức tạp. Kiểu như nhìn Google Map thì rõ ràng là tỉnh lộ, ấy thế mà đi ngang lại tưởng đường làng nên đi lố luôn phải vòng lại. Đường thì vắng tanh, lượn giữa những đồi thông. Thực ra thì nếu đi đông mình sẽ thấy rất yên ả, rất thơ mộng nhưng đi một mình nên sợ muốn chết luôn. Sợ xe hư dọc đường, sợ con bò lao ra đường bất tử thắng không kịp, sợ lạc,… nên tâm tình thưởng thức cảnh đẹp không còn nhiều lắm.
Vừa đi vừa tra bản đồ, mình đến Phong Nha. Cơ mà mình không vào Phong Nha mà đi tiếp, vì Phong Nha ở sườn Đông còn suối nước Moọc ở sườn Tây.
Nhìn bản đồ đi nào, trên đoạn ĐT20 gần Visitors Centre có một chỗ gấp khuỷu tay, theo hình dung thì mình cứ việc đi thẳng vì ở đó chỉ có duy nhất một đường. Nhưng thực tế thì không phải, chỗ đó là ngã ba. Nếu đi thẳng thì bạn sẽ men theo sông Son để đến thẳng cửa hang Phong Nha. Còn muốn đi theo tỉnh lộ để vòng qua suối nước Moọc thì bạn phải rẽ trái.
Mình đã đi thẳng!!!!
Sau đó đương nhiên phải vòng lại dù trước cửa hang có đò để sang bên kia (lối vào hang khô). Thế là mình vòng ra, vừa đi vừa dò bản đồ và đã quẹo trái. Đi được khoảng 4km thì gặp cổng của Kiểm lâm có rào chắn, mình tưởng đường cụt nên thôi, lại vòng ngược lại. Thực tế là đó chỉ là cái cổng thôi, nếu mình dừng lại hỏi thì có thể đi thẳng với đoạn đường ngắn hơn.
Khi vòng lại ra Quốc lộ 16 rồi rẽ vào Quốc lộ 15, theo thứ tự thì bạn sẽ đến Hang Tối, đi thêm 2km là suối nước Moọc, thêm 2km nữa là Động Thiên Đường. Vừa đi từ từ vừa ngắm cảnh vừa nghe suối reo cũng khá là vui tai và thấy không uổng công đi vòng. Đi giữa rừng núi, trước mặt là những vách đá dựng đứng, thỉnh thoảng khuyến mại thêm tiếng chim kêu vượn hú hoà cùng tiếng suối ào ạt sau lũ, rất có cảm giác “Mình mà chết queo ở đây chắc cũng chả ai biết!”
Rất tiếc là sau lũ, cầu bị sấp nên suối nước Moọc đóng cửa. Mình đành lỡ hẹn và quay về Đồng Hới. Bữa tối hôm đó có cháo lươn và cháo hàu ở Phan Bội Châu.
Ngày 2: Đường lên Thiên Đường
Đồng Hới là thành phố tương đối kỳ quái. Hôm qua mình đi từ Phong Nha về nên tự nghĩ cũng rành đường chút chút rồi, chắc không cần nhìn bản đồ nữa đâu. Ai dè đi một hồi thấy đường lạ hoắc, mở bản đồ ra mới biết quẹo lộn đường rồi.
Chặng 1: Phong Nha à, nhìn chung cũng thú vị
Khoảng hơn 9g mình tới Phong Nha. Vì đi một mình nên lúc mua vé phải chờ ghép đoàn. Vé vào Phong Nha là 150K, tiền thuê thuyền là 360K/thuyền, vì vậy nên phải ghép đoàn cho đỡ tiền thuyền. Mình ghép được vào nhóm 7 người nên thành ra tổng chi phí vào Phong Nha là 200K.
Thời gian để tham quan Phong Nha không ngắn đâu, tầm 1.5 – 2 tiếng. Đoạn đầu là ngồi thuyền ngược sông Son. Đoạn sau là chèo thuyền trong động ngắm vòm động, bị nước nhỏ trúng đầu và trầm trồ trước vẻ đẹp của kỳ quan. Chiều dài tham quan là khoảng 1200m. Nếu muốn đi sâu hơn bạn sẽ phải mua tour khác, giá cao và độ kiêu chiến cũng cao hơn đó, các bạn mê trekking có thể tham khảo chặng này, chiều dài khám phá Phong Nha là khoảng 4.5km.
Đi một vòng dưới nước bạn sẽ được thả lên một đoạn động khô để chụp hình sống ảo. Sau đó ra bến đò bên ngoài và lên thuyền đi về. Mình ham dzui đi lòng vòng nên suýt chút nữa bị cho rơi luôn. Tại đi một mình nên chả ai nhớ mà điểm danh mình cả.
Nhìn chung Phong Nha không làm đọng lại nhiều cảm xúc cho mình lắm, ngoại trừ sự kinh ngạc khi nhìn thấy nhũ đá cả ngàn năm tuổi treo lơ lửng trên đầu. Nhìn bằng mắt bao giờ cũng tuyệt vời hơn bằng ảnh. Thiên nhiên kỳ vĩ và kỳ diệu, mình vĩnh viễn chỉ là con sâu cái kiến trong dòng chảy thời gian mà thôi.
Xem thêm: Khám phá vùng đất hoa vàng Quy Nhơn Sống chậm tại Hội An Trải nghiệm 4 ngày 3 đêm tại Ninh Bình cho các bạn ở Sài Gòn |
Chặng 2: Thiên Đường có lối
Bởi vì hôm qua đã “tiền trạm” rồi nên hôm nay mình cứ thẳng đường mà đi thôi. Mình bỏ qua Hang Tối vì muốn chơi ở Hang Tối phải mang đồ theo để thay (vì có zipline, tắm bùn, chèo thuyền,…)
Từ Quốc lộ 15 phải đi thêm tầm 1km nữa mới vào đến khu du lịch Động Thiên Đường.
Hành trang của bạn lúc này nên có nước, mua vé 250K và lên đường. Tổng hành trình của động Thiên Đường sẽ là: Khoảng 1.000 mét đi bộ từ cổng vào chân núi (khúc này nếu lười thì có thể mua vé xe điện, 60K/chiều, 100K/khứ hồi) + 570 mét dốc thoai thoải lên núi + 1.100 mét đi trong động.
Lối đi bộ khá nhỏ, lại men sát vào rừng nên đi khá thoải mái, cảm giác như đang đi trong rừng. Vừa đi vừa quan sát thì phát hiện ra là, hầu như khách Tây đều đi bộ còn khách châu Á (phần lớn là người Việt và người Hoa) thì đi xe điện.
Cũng như Phong Nha, ở động Thiên Đường các bạn mê trekking cũng có thể book tour dài hơn, tầm 7km để khám phá thêm cả trong động lần ngoài động nữa. Nhưng mình không chuẩn bị cho trekking nên chỉ đi hành trình bình thường thôi.
Cá nhân mình đánh giá cao động Thiên Đường hơn Phong Nha. Đi cho đến khi hết lối đi bằng gỗ thì quay ra (trong khi phần lớn đoàn chỉ đi khoảng 1/2 động rồi quay ra), vừa đi vừa cảm nhận hơi nước bao quanh mình cùng tiếng nước rơi tí tách từ thạch nhũ. Nhiệt độ trong động là khoảng 18 – 22 độ C, độ ẩm đâu đó cũng gần 100% nên cảm giác của mình là đặc biệt thoải mái. Có điều nơi này tạo cho mình cảm giác là “một thế giới khác” hơn là “thiên đường”, chắc do ảnh hưởng của phim ảnh về thế giới trong lòng đất nhiều quá.
Chặng 3: Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây
Học sử ấy mà, Trường Sơn là thứ gì đó xa vời lắm, đến tận hôm nay đi trên con đường đó vẫn không thấy thực sự có cảm giác đâu. Nhưng một cơn mưa đã thay đổi tất cả.
Dòm kỹ bản đồ bạn sẽ thấy có đường Hồ Chí Minh Đông và Hồ Chí Minh Tây. Lúc mình rời bên Tây thì trời vẫn còn nắng, có vài hạt mưa nhưng không đáng kể. Sau đấy mình quẹo lên Hang Tám Cô một lát rồi vòng lại bên Đông thì đường ướt nhem, hơi nước phủ mờ mát lạnh, thậm chí còn thấy hơi nước bốc lên từ mặt đường luôn. Một cảm giác rất là phê khi nhớ tới câu hát “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây, bên nắng đốt, bên mưa quây.”
Dọc đường nhìn những cánh đồng khoai mì (sắn), ngửi mùi khói đốt đồng, thấy mấy em bé đạp xe rượt nhau trên đường bỗng muốn về nhà, dù nhà mình bây giờ cũng không còn những cảnh như vậy nữa. Hóa ra mình cũng đã “già rồi”.
Về đến Đồng Hới tầm 5g chiều mà thấy khoẻ hơn nhiều lắm. Chắc cũng do hành trình khá là đơn giản nữa. Về đến nơi thì đi ăn bánh bèo và bánh khoái ở đường Cô Tám, chạy ra bãi biển Bảo Ninh ngó một cái rồi về. Dọc đường mua bánh tráng nướng ở công viên rồi mang về vừa gặm vừa coi tivi cho đỡ buồn.
Ngày 3: Ngày về
Sáng sớm mượn xe đạp của khách sạn chạy lòng vòng qua công viên, coi di tích nhà thờ Tam Toà, coi hào nước thành cổ, coi tượng đài Mẹ Suốt rồi ra bãi biển Nhật Lệ.
Đi thăm các di tích thấy cũng chạnh lòng đôi chút. Đồng Hới không phải thành phố lớn nhưng cũng bắt đầu phát triển rồi, nên những di tích kia, sứt mẻ, sụp đổ, trở nên lạc lõng một cách kỳ lạ giữa những toà nhà vuông vức, chỉn chu và hiện đại. Nó hoàn toàn khác hẳn sự hoà hợp hoặc cô liêu mà những di tích ở Huế đang sống cùng thành phố. Nhưng thôi, dấu tích một thời đã qua, nếu người ở không trân trọng thì khách qua đường cũng đừng tự mang nặng cho cảm xúc của mình.
Mình còn lỡ với Quảng Bình nhiều cái hẹn, vì vậy nhất định sẽ quay lại vào một ngày mùa hè khác. Hy vọng đến lúc đó, đã thông minh hơn để lựa chọn lộ trình và những điểm đến hay ho. Và cũng hy vọng đến lúc đó không còn phải đi một mình nữa.
Không có nhận xét nào:
BÌNH LUẬN